Vibay
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đông Á. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đông Á. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2012

Đài Loan tập trận chống TQ tấn công: Ảnh

(Fox News-20/4/12) Quân đội Đài Loan đã thực hành vượt qua các cuộc không kích của không quân Trung Quốc tại căn cứ của họ trong một cuộc tấn công không quân mô phỏng trong một cuộc diễn tập quân sự hàng năm.

Đài Loan tập trận chống TQ tấn công

Trong quá trình luyện tập tại Căn cứ không quân Hsinchu gần Đài Bắc hôm thứ Năm, quân đội Đài Loan đã hành động với xe tăng bọc thép và máy bay trực thăng bắn đạn giả và tên lửa không gây chết người.

Cuộc diễn tập năm ngày cũng đã trải qua cuộc diễn tập chống Trung Quốc đổ bộ kiểu D-Day dọc theo bờ biển của Đài Loan.

Tổng thống Đài Loan Mã Anh Cửu đã nhấn mạnh tầm quan trọng của nền quốc phòng vững chắc, Ông lưu ý Trung Quốc sẽ không từ bỏ sử dụng vũ lực chống lại hòn đảo này.

Đài Loan tập trận chống TQ tấn công

Đài Loan tập trận chống TQ tấn công

Đài Loan tập trận chống TQ tấn công

Đài Loan tập trận chống TQ tấn công

Đài Loan tập trận chống TQ tấn công

Đài Loan tập trận chống TQ tấn công

Đài Loan tập trận chống TQ tấn công

Theo The Wall Street Journal
0

Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2012

Triều Tiên cảnh báo Bắc Kinh về kế hoạch thôn tính TQ của Philippines

15/4/12- Bắc Triều Tiên đã ban hành một cảnh báo cho Bắc Kinh hay rằng Philippines đã lên kế hoạch để chiếm và có thể thôn tính Trung Quốc trong vài năm tới thông qua một loạt các chuyển đổi tinh tế của người lao động Philippines đến các thành phố Trung Quốc.


Binh sĩ Mỹ - Philippines tập trận chung. Ảnh chỉ mang tính trang trí cho bài đăng.

Bình Nhưỡng phát hiện thông qua các hoạt động bí mật mà người Philippines ở Trung Quốc chiếm ưu thế là lực lượng lao động không chỉ ở số lượng mà còn vì số lao đông thông minh. Bắc Triều Tiên tố cáo rằng nhân lực của ngành công nghiệp IT Trung Quốc là 80% người Phi Luật Tân, hầu hết trong số họ đến từ Talibon ", Bohol. Cảnh báo được cung cấp bởi Bình Nhưỡng cũng tuyên bố 20% các ngành công nghiệp còn lại của Trung Quốc bao gồm các địa phương Trung Quốc, nhưng họ chủ yếu giao cho các công việc xanh.

Trung Quốc tuy nhiên bác bỏ cảnh báo của Bình Nhưỡng, nói rằng đất nước sẽ chỉ lo lắng nếu các nghị sĩ Philippines bắt đầu di chuyển đến Trung Quốc. Chúng tôi hoan nghênh lực lượng lao động Philippines, họ cũng được đào tạo và có tay nghề cao, phát ngôn viên của Bắc Kinh cho biết. Tuy nhiên đánh giá của chúng tôi sẽ đột ngột thay đổi ngay, thậm chí chỉ cần một nhà chính trị Philippines được bí mật chuyển sang làm việc tại Trung Quốc. Nếu điều đó xảy ra, Trung Quốc sẽ ngay lập tức khởi động chiến tranh chống lại Philippines.

http://www.thespoof.com/news/spoof.cfm?headline=s3i106070

* The Spoof là website của Spoof Media Ltd - một hãng truyền thông của Anh Quốc.
0

Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2012

Tên lửa Triều Tiên vỡ vụn sau khi phóng lên 1 phút

13/4/12- Bình Nhưỡng, Bắc Triều Tiên (AP) - Tất cả mong đợi sự ra mắt tên lửa của Bắc Triều Tiên đã kết thúc một cách nhanh chóng vào sáng thứ Sáu, tên lửa vỡ vụn thành từng mảnh trên biển Hoàng Hải ngay sau khi cất cánh.


Bắc Triều Tiên thừa nhận trong một thông báo phát sóng trên truyền hình nhà nước rằng một vệ tinh được phóng đi 1 giờ trước đó từ bờ biển phía tây không nhập vào quỹ đạo. Mỹ và Hàn Quốc cũng tuyên bố Triều Tiên thất bại.

Vệ tinh Kwangmyongsong-3 đã được phóng từ Trạm không gian vũ trụ Sohae ở Tongchang-ri dọc theo bờ biển phía tây lúc 7:38 sáng thứ Sáu 13/4/12, nhưng không đi được vào quỹ đạo, Thông tấn xã trung ương Triều Tiên cho biết.

"Các nhà khoa học, kỹ thuật viên và chuyên gia đang tìm kiếm nguyên nhân của sự thất bại", KCNA cho biết.

Các quan chức Mỹ và Hàn Quốc cho biết giờ trước đó rằng các tên lửa bị phân tán thành từng miếng khoảng một phút sau khi cất cánh trên vùng biển Hoàng Hải, gọi đó là một thất bại khiêu khích thử nghiệm công nghệ tên lửa.

Associated Press (AP) báo cáo lúc 10:40 phút sáng nay giờ Hà Nội.

VTC News báo cáo lúc 7:26 sáng nay.

Hãng tin Kyodo News của Nhật Bản nói tên lửa Triều Tiên đã vỡ vụn trên biển sau 1 phút rời bệ phóng vào rạng sáng nay.

9h30: CNN dẫn lời quan chức Bộ Quốc phòng Mỹ cho hay, "Tới thời điểm này, các vệ tinh và radar Mỹ không phát hiện bất cứ vật thể nào đi vào vũ trụ". Một quan chức Mỹ giấu tên nói với CNN: "Đây là thất bại nặng nề của Triều Tiên, họ hy vọng thể hiện sức mạnh quân sự qua vụ phóng tên lửa. Vụ thất bại này có thể ảnh hưởng đến chính sách quốc phòng Triều Tiên".

Đài truyền hình YNT của Hàn Quốc vừa phát đi bản tin, trong đó nói mảnh vụn từ "vụ nổ tên lửa Triều Tiên" rơi xuống vùng biển cách thủ đô Seoul của Hàn Quốc khoảng 165km.

Trước đó, hãng tin Chinanews của Trung Quốc cho hay, vệ tinh của Triều Tiên đã vào quỹ đạo và phát đi hai bài hát yêu nước, nội dung nói về việc cố lãnh đạo Kim Jong-il trở thành Đại tướng và một bài ca ngợi Đại tướng Kim Jong-il.

8h55: Sau khi tên lửa Triều Tiên bị nổ và rơi xuống biển, Hàn Quốc đã cử những máy bay trực thăng đến vùng biển này để tìm kiếm các mảnh vỡ. Trong khi đó, Nhật Bản mặc dù đã cảnh báo đánh chặn tên lửa Triều Tiên nhưng bây giờ đã ra lời kêu gọi các bên kiềm chế.

Joseph Cirincione, chủ tịch Quỹ an ninh toàn cầu Ploughshares cho biết: "Thất bại này thể hiện rõ ràng sự yếu kém của các tên lửa Triều Tiên và mối đe dọa từ Triều Tiên đã bị phóng đại quá mức."

Trong khi đó, Bộ trưởng Ngoại gia Hàn Quốc Kim Sung Hwan cho biết: "Chính phủ chúng tôi mạnh mẽ chỉ trích hành động này của Triều Tiên. Họ đã bỏ mặc nạn đói của người dân, đầu tư tiền vào tên lửa nhưng lại không thành công, thật đáng tiếc."
8h40: Theo hãng tin Yonhap, một quan chức cấp cao của Hàn Quốc nói tên lửa Triều Tiên bị nổ do không thể tách tầng một và tầng hai như kế hoạch (Tên lửa Quang Minh Tinh có tổng cộng ba tầng).

8h25: Các phóng viên quốc tế có mặt ở Triều Tiên cho hay họ chưa thể tiếp cận thông tin chính thức về vụ phóng tên lửa. Một số nguồn tin cho rằng, Triều Tiên sẽ tổ chức họp báo trong khoảng 1 tiếng nữa.

8h05: Tại Hàn Quốc, Tổng thống Lee Myong-bak đang họp khẩn với Bộ trưởng Quốc phòng và Bộ thống nhất Triều Tiên. Trong tuyên bố mới nhất, Hàn Quốc nói sẽ hợp tác chặt chẽ với quốc tế về vụ tên lửa Triều Tiên. Ở Nhật Bản, hãng tin Kyodo News khẳng định tên lửa Ngân Hà-3 của Triều Tiên vỡ vụn sau khi bay được 1 phút trong không trung. Cũng theo Kyodo News, các mảnh vụn của Ngân Hà-3 không gây ảnh hưởng tới Nhật.

Hàn Quốc đang huy động trực thăng và máy bay tìm kiếm mảnh vỡ tên lửa Triều Tiên trên vùng biển của Hàn Quốc.

Đài truyền hình Nhật Bản NHK dẫn lời quan chức quốc phòng Nhật Bản nói “tên lửa Triều Tiên bị vỡ thành 4 mảnh ở độ cao 12km, các mảnh vỡ rơi xuống vùng biển phía tây Triều Tiên”. Yonhap của Hàn Quốc cho hay, các mảnh vỡ của tên lửa Triều Tiên rơi xuống vùng biển cách Hàn Quốc 200km.

Một quan chức Mỹ nói nước này xác nhận tên lửa đã được phóng, theo ABC News. Trong khi báo giới phương Tây tỏ ra hoài nghi về khả năng thành công của vụ phóng tên lửa, tờ Chinadaily khẳng định vụ phóng tên lửa đã thành công.


Tên lửa Quang Minh Tinh 3 (Unha-3) trên bệ phóng

Nhật Bản và Hàn Quốc đã cảnh báo họ sẽ bắn hạ tên lửa nếu nó đi vào lãnh thổ các nước này. "Tuy vậy, có lẽ Nhật và Hàn Quốc sẽ chỉ sử dụng hệ thống tên lửa phòng không nếu mảnh vỡ của các tầng tên lửa rơi vào không phận nước họ. Để tránh căng thẳng, vệ tinh của Triều Tiên sẽ không bị bắn hạ", Tân Hoa xã dẫn lời chuyên gia tên lửa và phân tích chính trị Trung Quốc.

Trong thông báo đưa hồi tháng 3, Triều Tiên nói vụ phóng tên lửa là nhằm đưa một vệ tinh quan sát trái đất vào quỹ đạo nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh của người sáng lập đất nước, cố lãnh tụ Kim Nhật Thành vào ngày 15/4.

Hãng tin Mỹ ABC News đưa tin, một quan chức Mỹ xác nhận tên lửa tầm xa của Triều Tiên đã bị vỡ trên không trung sau vụ phóng. Các quan chức nói họ tin rằng tên lửa đã rơi xuống biển.

Theo kế hoạch tên lửa của Triều Tiên được phóng lên từ phía tây đất nước, theo quỹ đạo hướng xuống phía nam. Tầng thứ nhất của tên lửa sẽ rơi xuống khu vực biển Hoàng Hải hoặc vùng nước giữa Trung Quốc và Nhật Bản. Tầng thứ hai dự kiến rơi xuống ngoài khơi phía bắc đông bắc Philippines. Nếu thành công, bộ phận đẩy của tên lửa sẽ đưa vệ tinh lên quỹ đạo.

Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc sẽ tổ chức một phiên họp khẩn cấp vào sáng nay để thảo luận về vụ phóng tên lửa của Triều Tiên.

Mỹ tiếp tục lên tiếng phản đối và cảnh báo Triều Tiên sẽ "ngày càng bị cô lập nếu tiếp tục phát triển công nghệ tên lửa và hạt nhân" trong khi Trung Quốc kêu gọi các bên giữ bình tĩnh.

Trong diễn biến mới nhất, bản tin thời sự của CNN khẳng định tên lửa Triều Tiên đã vỡ vụn sau khi bị nổ và phát ra một vùng sáng chói. CNN khẳng định thông tin trên có được từ ảnh chụp vệ tinh.



http://vtc.vn/311-329378/quoc-te/kyodo-news-ten-lua-trieu-tien-vo-vun-sau-1-phut-phong.htm
0

Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012

Triều Tiên giúp Mỹ triển khai lá chắn tên lửa sát TQ

11/4/12-Trong bài Triều Tiên phóng vệ tinh: Thế cờ Đông Bắc Á lộ rõ, Tác giả Lê Ngọc Thống cho rằng: ...sau khi Triều Tiên phóng xong vệ tinh thì Mỹ nên viện trợ 240000 tấn lương thực lại ngay mới phải đạo. Lá chắn tên lửa của Mỹ giờ không chỉ ở Hawaii mà gần Trung Quốc hơn nữa là nhờ Triều Tiên.


Thế trận tên lửa nóng hầm hập ở Đông Bắc Á

Triều Tiên phóng vệ tinh: Thế cờ Đông Bắc Á lộ rõ

Lê Ngọc Thống

Khu vực Đông Bắc Á trong thời gian gần đây có nhiều sự kiện, hiện tượng rối rắm. Nhưng khi xâu chuỗi các kết quả lại với nhau chúng ta thấy logic đáng ngạc nhiên. Xem ra vấn đề không đơn giản là chỉ từ Triều Tiên.


Ngày 26/3/2010 tàu chiến Cheonan của Hàn Quốc bị đắm tại vùng biển gần ranh giới với Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên ở Hoàng Hải bởi 1 quả ngư lôi, khiến 46 thủy thủ thiệt mạng. Chính phủ Hàn Quốc thông báo đã hoàn tất cuộc điều tra và kết luận nguyên nhân do ngư lôi của CHDCND Triều Tiên. Triều Tiên phản đối cho đó là trò hề.

Ngày 23/11/2010 Triều Tiên bất ngờ nã khoảng 200 quả đạn pháo sang một hòn đảo của Hàn Quốc nằm gần khu vực tranh chấp lãnh hải hai miền. Đây là vụ việc nghiêm trọng nhất kể từ sau chiến tranh Triều Tiên hơn nửa thế kỷ trước.

Bẵng đi một thời gian, sau khi lãnh tu Kim Jong IL mất, đã thấy hàng đoàn xe ô tô của Trung Quốc chở lương thực viện trợ khẩn cấp nối đuôi nhau qua biên giới Trung –Triều. Trung Quốc quyết duy trì sự tồn tại chế độ chính trị Triều Tiên sau biến cố này.

Ngày 29/2/2012, Hãng thông tấn Triều Tiên KCNA cũng phát đi thông điệp rằng, Bình Nhưỡng đồng ý ngừng các vụ thử hạt nhân, phóng tên lửa tầm xa cũng như chương trình làm giàu uranium và cho phép các thanh sát viên Liên Hợp Quốc (LHQ) quay trở lại đây để đổi lấy hàng viện trợ từ phía Washington, muốn nối lại đàm phán 6 bên về chương trình hạt nhân, trong đó, Bình Nhưỡng đề nghị thảo luận dỡ bỏ trừng phạt với Triều Tiên

Chính quyền Tổng thống Barack Obama đã hoan nghênh tiến bộ này, và cho rằng động thái nói trên sẽ thúc đẩy kế hoạch bị trì hoãn lâu nay về việc chuyển giao 240.000 tấn hàng lương thực cứu trợ cho CHDCND Triều Tiên

Ngày 16-3-2012, CHDCND Triều Tiên tuyên bố rằng họ sẽ phóng vệ tinh thông tin Kwangmyongsong 3 lên quỹ đạo bằng tên lửa đẩy Unha trong ngày 12 đến 16-4. Theo họ, đây là sự kiện diễn ra nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh của cố Chủ tịch Kim Nhật Thành (ngày 15-4), đồng thời phô diễn sự “thịnh vượng và bền vững” của đất nước, và sẽ trở thành một cột mốc trong lịch sử của CHDCND Triều Tiên, trong đó vụ phóng vệ tinh sẽ là sự kiện trọng đại nhất của họ.

Tuy nhiên, phương Tây và nhiều nước láng giềng của Triều Tiên cho rằng đây chỉ là vỏ bọc che chắn tham vọng thử nghiệm tên lửa tầm xa, vì tên lửa Unha-3 có tầm bắn lên tới gần 4.000 km, có thể bắn tới bang Alaska của Mỹ.

Liệt kê ra những sự kiện quan trọng như vậy để có thể củng cố 2 đánh giá về Triều Tiên. Thứ nhất, họ có vẻ như hiếu chiến, luôn là nguyên nhân gây nên căng thẳng trong khu vực. Thứ hai, trong các tuyên bố của họ rất khó tin, chẳng ai hiểu họ sẽ làm gì tiếp theo…

Vậy thực chất của vấn đề là gì? Nhìn qua chỉ thấy hàng loạt hiện tượng rối rắm, nhưng khi xâu chuỗi các kết quả lại với nhau, dư luận không chỉ thấy đơn giản là chỉ từ CHDCND Triều Tiên.

Từ 2 sự kiện ngày 26/3 và 23/11/2010, kết quả là mối liên minh quân sự của Mỹ-Hàn Quốc và Mỹ-Nhật Bản bổng nhiên sống lại đầy triển vọng. Đặc biệt hàng loạt cuộc tập trận của Mỹ-Hàn ngay tại trước cửa nhà Trung Quốc với nhiều trang bị phương tiện hiện đại. Lý do có vẻ chính đáng khiến Trung Quốc không thể phản ứng, đành chịu trận. Đây chính là bước đi cơ bản, kết hợp với sự nóng lên ở biển Đông đã đưa Mỹ hiện diện ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương

Sự kiện ngày 16/3/2012. Ai cũng biết là Mỹ chẳng bất ngờ. Thế nhưng Nhật Bản, Hàn Quốc và ngay cả Đài Loan cũng tuyên bố sẽ đánh chặn nếu nó bay sang không phận.

Không như các lần trước, lần này họ không chỉ nói suông. Nhật Bản từ ngày 6/4 đã triển khai xong hệ thống đánh chặn ở phía đông gồm rất nhiều bệ phóng. Hàn Quốc cũng thế, triển khai xong các hệ thống đánh chặn phía tây với một tinh thần “nếu tên lửa Triều Tiên xâm phạm không phận của họ dù chỉ 1cm sẽ tiêu diệt”. Còn Mỹ thì đem thi thố sử dụng trang bị cực kỳ hiện đại trong dò tìm phát hiện tên lửa như radar X-Band và chia sẻ thông tin cho Nhật, Hàn…Sự chuẩn bị của 3 nước này có vẻ rất chi là “hồ hởi”.

Điều thú vị là phản ứng của Mỹ. Mỹ không bất ngờ, Mỹ biết trước nhưng Mỹ vẫn lờ đi khi tuyên bố viện trợ nhân đạo lương thực cho Triều Tiên. Khi Triều Tiên tuyên bố phóng Vệ tinh thì Mỹ tuyên bố đình chỉ viện trợ. Mỹ ngoại giao giỏi như ảo thuật.

Phải chăng Triều Tiên chỉ là “quân xanh” cho họ diễn tập? Nếu đúng vậy thì chẳng có sao cả, nhưng vấn đề quan trọng nhất, một câu hỏi rất cần câu trả lời chính xác nhất là: Sau khi Triều Tiên phóng xong tên lửa thì các hệ thống đánh chặn của Nhật, Hàn và cả Đài Loan còn tồn tại hay không? Nếu còn tồn tại thì dùng để đánh chặn hoặc tấn công đối tượng nào?

Xem ra, sau khi Triều Tiên phóng xong vệ tinh thì Mỹ nên viện trợ 240000 tấn lương thực lại ngay mới phải đạo. Lá chắn tên lửa của Mỹ giờ không chỉ ở Hawaii mà gần Trung Quốc hơn nữa không phải là nhờ Triều Tiên sao?

Có một vấn đề cốt lõi cũng cần đặt ra là, tại sao Triều Tiên là đồng minh thân cận, duy nhất của Trung Quốc nhưng tại sao lại luôn đưa Trung Quốc vào chỗ khó vậy? Liệu Trung Quốc có dự kiến được những tình huống đã xảy ra như này hay không? Hay khi thấy đồng minh của mình làm cho Mỹ, Nhật, Hàn.. “hoảng loạn, lo sợ..” thì cười tít mắt lại, đến khi mở mắt ra thì…đã muộn?. Nếu biết thì tại sao Trung Quốc không ngăn cản? Phải chăng Triều Tiên thích gì làm đấy bất chấp hậu quả để lại cho đồng minh? Phải chăng Trung Quốc chưa nếm đòn “chiến tranh lạnh” như Nga nên không quan tâm đến phản ứng của Nga khi Mỹ đặt các hệ thống NMD trên danh nghĩa đối phó với I-ran? Vân vân và vân vân.

Với Triều Tiên, đa đảng hay độc đảng không quan trọng, bởi nó không quyết định đến sự tồn vong của chế độ. Nhưng chế độ “gia đình trị” thì sớm muộn gì cũng bị diệt vong. Vấn đề chỉ là thời gian mà thôi. Việt Nam có chế độ Ngô Đình Diệm, gần đây một loạt chế độ kiểu “gia đình trị” trên thế giới lần lượt sụp đổ hết chắc chắn sẽ tác động cực mạnh đến ban lãnh đạo và nhân dân Triều Tiên. Myanmar là một bài học về tự vận động để tồn tại trong bối cảnh ngày nay.

Dư luận thế giới cho rằng Mỹ đang tìm cách lôi kéo Triều Tiên xa rời Trung Quốc. Có thể đó không chỉ là dư luận.

Trung Quốc phải cảnh giác. Coi chừng Triều Tiên là một Myanmar thứ hai.

Phải chăng tình hình ở Đông Bắc Á đã đến lúc không cần phải giấu nước cờ.

Tác giả gửi ngày 9-4-12

http://www.viet-studies.info/kinhte/LeNgocThong_TrieuTien.htm

------------

Thế trận tên lửa Đông Bắc Á (Thanh Niên)

Khi CHDCND Triều Tiên sắp phóng vệ tinh cũng là lúc các loại tên lửa của nhiều bên trong khu vực trong tư thế sẵn sàng khai hỏa.


Lực lượng Mỹ, Nhật, Hàn vây quanh bán đảo Triều Tiên - Đồ họa: Hoàng Đình

Theo Kyodo News, mấy ngày qua, lực lượng hải quân Hàn Quốc đang tích cực truy lùng 3 tàu ngầm của CHDCND Triều Tiên đã “biến mất” ngay sau khi rời khỏi căn cứ hồi tuần trước. Vì tàu ngầm chiếm ưu thế trong hải chiến, nên Hàn Quốc lo ngại 3 tàu trên sẽ bất ngờ xuất hiện, phá vỡ thế trận phòng thủ mà nước này đang triển khai cùng Mỹ và Nhật Bản để ứng phó việc miền Bắc phóng vệ tinh trong khoảng 12 - 16.4.

Giữa muôn trùng vây

Đầu tháng này, khi CHDCND Triều Tiên tỏ ra cương quyết với kế hoạch phóng vệ tinh, Mỹ, Nhật Bản và Hàn Quốc đã nhanh chóng bày binh bố trận ở Đông Bắc Á. Ngày 10.4, tờ The Japan Times đưa tin Tokyo quyết định triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa trị giá 1.000 tỉ yen (12 tỉ USD) được đầu tư từ nhiều năm qua. Theo đó, 3 tàu khu trục trang bị hệ thống phòng thủ tên lửa Aegis tối tân được điều động đến các vị trí nằm trên hành trình dự kiến của tên lửa đẩy vệ tinh của Bình Nhưỡng. Các tàu khu trục này sẵn sàng phóng tên lửa SM-3 mà Washington từng dùng bắn hạ thành công 1 vệ tinh ở độ cao gần 250 km ngoài bầu khí quyển hồi năm 2008. Ngoài ra, Bộ Quốc phòng Nhật triển khai 7 hệ thống tên lửa đánh chặn PAC-3 ở thủ đô Tokyo và nhiều vị trí khác trên quần đảo Okinawa.

Tương tự, Hàn Quốc cũng đưa 2 tàu khu trục được trang bị hệ thống Aegis, lần lượt đến khu vực Hoàng Hải và vùng biển phía nam nước này, theo tờ Chosun Ilbo. Bên cạnh đó, Seoul điều động một số hệ thống tên lửa Patriot đến các vị trí chiến lược khác để sẵn sàng đánh chặn tên lửa mang vệ tinh của miền Bắc nếu cần. Về phía Mỹ, theo tờ JoongAng Ilbo, nước này triển khai 5 - 6 tàu chiến trang bị hệ thống Aegis đến vùng biển xung quanh bán đảo Triều Tiên nhưng không thông báo vị trí chính xác. Washington còn đặt lệnh báo động cho một số hệ thống PAC-3 tại các căn cứ quân sự ở Hàn Quốc.

Tất cả các hệ thống ứng phó và đánh chặn của 3 nước sẽ phối hợp chặt chẽ cùng vệ tinh cảnh báo sớm, radar SBX-1 có khả năng phát hiện mục tiêu từ khoảng cách 2.000 km. Nếu tên lửa của Triều Tiên bay chệch khỏi hành trình dự kiến, thông tin sẽ lập tức được chuyển về hệ thống định vị khóa mục tiêu FPS-5 xử lý để các bệ phóng tên lửa khai hỏa truy kích.

“Đồ chơi” của Bình Nhưỡng

Ngược lại, lãnh đạo CHDCND Triều Tiên Kim Jong-un từng tuyên bố mọi sự can thiệp vào việc phóng vệ tinh của nước này đều là hành động gây chiến và ra lệnh cho quân đội sẵn sàng xung trận. Kèm theo đó, tất cả các hệ thống tên lửa của Bình Nhưỡng cũng được đặt trong tình trạng báo động. Theo chuyên trang quân sự Global Security, CHDCND Triều Tiên hiện có đủ các loại hỏa tiễn như tên lửa đạn đạo, tên lửa chống tàu chiến và cả tên lửa hành trình tầm xa.

Trong đó, KN-1 có tầm bắn từ 70 - 120 km, là tên lửa chống tàu chiến được phóng từ đất liền chủ lực của nước này. Ngoài ra, tàu chiến của Bình Nhưỡng cũng được trang bị một số loại tên lửa đối hạm tầm ngắn khác. Về tên lửa tầm trung, Triều Tiên được cho là sở hữu khoảng 200 tên lửa Hwasong-5, 400 tên lửa Hwasong-6 có tầm bắn 300 - 700 km. Nước này cũng không thiếu tên lửa tầm xa với Nodong-1 (tầm bắn 1.300 - 1.600 km), Nodong-2 (tầm bắn lên đến 2.000 km) cùng Taepodong-1, Taepodong-2 đạt tầm bắn từ 4.000 - 6.000 km.

Đổi chuyến bay để “né” tên lửa

Ngày 10.4, AP đưa tin Hãng hàng không Philippine Airlines sẽ thay đổi hành trình hàng chục chuyến bay xuất phát từ Mỹ, Nhật Bản và Hàn Quốc để đảm bảo an toàn khi CHDCND Triều Tiên phóng vệ tinh. Hai hãng Japan Airlines và All Nippon Airways của Nhật cũng có động thái tương tự đối với các chuyến bay giữa nước này với Philippines, Indonesia và Singapore. Cùng ngày, Korean Air Lines và Cebu Air vừa được bổ sung thêm vào danh sách những hãng hàng không đổi hành trình các chuyến bay vì Bình Nhưỡng phóng tên lửa đẩy vệ tinh. Ngoài ra, theo Reuters, cổ phiếu một số công ty Hàn Quốc niêm yết trên thị trường chứng khoán New York (Mỹ) bị rớt giá từ 0,7 - 8,8% vì tâm lý nhà đầu tư bất ổn trước tình hình bán đảo Triều Tiên.

http://www.thanhnien.com.vn/pages/20120411/the-tran-ten-lua-dong-bac-a.aspx
0

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

Nhật lệnh triển khai đánh chặn tên lửa Triều Tiên

23/3/12-Bộ Quốc phòng Nhật Bản ngày 23/3 đã hạ lệnh triển khai một hệ thống đánh chặn tên lửa, để sẵn sàng bắn hạ tên lửa đầy tầm xa mà Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên sắp phóng nếu nhận thấy nó gây nguy hại cho phía Nhật.

"Tôi đã ra lệnh cho các quan chức chuẩn bị hệ thống PAC-3 (Patriot Advanced Capability 3) và tàu khu trục Aegis trang bị radar tối tân," AFP dẫn lời Bộ trưởng Quốc phòng Nhật Naoki Tanaka, ý nhắc tới hệ thống phát hiện và đánh chặn tên lửa đạn đạo từ xa.


Tên lửa MS-3 của Patriot PAC-3 có khả năng tiêu diệt từ tầm xa trên 500 km

Hồi tháng 4/2009, Bộ trưởng Quốc phòng Nhật khi đó là ông Yasukazu Hamada cũng đã ra lệnh cho lực lượng phòng vệ phá hủy tên lửa của Triều Tiên hoặc các mảnh vỡ của tên lửa trong trường hợp chúng rơi vào lãnh thổ Nhật Bản.

Khi đó, lực lượng phòng vệ mặt đất đã cử các đơn vị có khả năng phóng tên lửa đánh chặn PAC-3 tới tỉnh Iwate và Akita ở phía Đông Bắc Nhật Bản cũng như khu vực thủ đô Tokyo, trong khi lực lượng phòng vệ trên biển đã triển khai 3 tàu khu trục lớp Aegis được trang bị tên lửa đánh chặn ở biển Nhật Bản và Thái Bình Dương.

Hồi trung tuần tháng này, Triều Tiên đã thông báo kế hoạch phóng vệ tinh ứng dụng Kwangmyongsong-3 để kỷ niệm 100 năm ngày sinh của cố Chủ tịch Kim Nhật Thành (ngày 15/4).

Quyết định này đã gây nên phản ứng từ nhiều phía. Hàn Quốc thậm chí đã lên tiếng cáo buộc Triều Tiên đang chế tạo vũ khí hạt nhân, và tên lửa dùng để phóng vệ tinh cũng có thể được sử dụng để mang theo đầu đạn hạt nhân.

(Theo Vietnam+)
0

Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

Nhật cảnh báo về an ninh biển

11/2/12-Bộ Quốc phòng Nhật Bản cho rằng hành động cứng rắn của Trung Quốc ở biển Đông có thể sớm được lặp lại trong các vùng biển lân cận.

Cảnh báo trên nằm trong Báo cáo an ninh về Trung Quốc được Viện Nghiên cứu quốc phòng thuộc Bộ Quốc phòng Nhật Bản công bố ngày 10.2. “Đối với Trung Quốc, biển Hoa Đông cũng như biển Đông là tuyến đường quan trọng để tiến ra các đại dương. Nếu sức mạnh của quân đội Trung Quốc được nâng cao, rất có khả năng nước này sẽ tỏ thái độ mạnh hơn tại biển Hoa Đông như đã từng làm ở biển Đông. Do đó, cần tăng cường chú ý hoạt động của hải quân Trung Quốc trong các vùng biển xung quanh Nhật Bản”, AFP trích nội dung báo cáo cho hay.


Tàu tuần duyên Nhật (trước) so kè với tàu Trung Quốc gần Senkaku/Điếu Ngư hồi tháng 8.2011 - Ảnh: Reuters

Căng thẳng từng dâng cao vào năm 2010 khi Nhật bắt thuyền trưởng Trung Quốc Chiêm Kỳ Hùng trong vụ đụng tàu gần quần đảo tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư ở biển Hoa Đông. Tuy nhiên, theo báo cáo trên, trong thời gian qua, Bắc Kinh vẫn tránh đối đầu trực tiếp với Tokyo tại đây. Báo cáo nêu rõ: “Không giống như ở biển Đông, Trung Quốc chưa có hành động khiêu khích ở biển Hoa Đông, như quấy nhiễu tàu thăm dò nước ngoài và tập trận hải quân quy mô lớn”. Tuy nhiên, báo cáo cảnh báo tình hình có thể thay đổi khi Bắc Kinh đang có kế hoạch đưa hải quân tiến xa ở Thái Bình Dương. Trung Quốc chưa có phản ứng về báo cáo này.

Trước đó, Thủ tướng Nhật Yoshihiko Noda từng tuyên bố: “Môi trường an ninh xung quanh nước ta đang trở nên đáng quan ngại hơn. Vì thế lực lượng phòng vệ phải luôn chuẩn bị sẵn sàng”. Thời gian qua, Tokyo đã có một số động thái tăng cường khí tài quân sự. Mới đây nhất, Bộ Quốc phòng công bố kế hoạch mua gần 50 chiến đấu cơ F-35 của Mỹ cũng như ý định đóng tàu sân bay trực thăng và tăng thêm tàu ngầm.

Bên cạnh đó, nhiều chuyên gia cho rằng một số nước không trực tiếp tham gia tranh chấp ở biển Đông cũng tỏ ra lo ngại về an ninh, thể hiện qua các động thái tăng cường khí tài, nâng cao khả năng tuần tra và phòng vệ.

Singapore tặng Indonesia 5 tàu tuần duyên

Lực lượng cảnh sát biển Singapore (PCG) vừa trao cho đối tác Indonesia 5 tàu tuần duyên trong nỗ lực tăng cường an ninh biển trong khu vực. Theo báo Straits Times, số tàu này thuộc thế hệ thứ nhất do Singapore đóng vào năm 1981 và phục vụ trong hải quân đến năm 1993 trước khi được chuyển giao cho PCG. Hiện nay, PCG đã sử dụng tàu tuần duyên thế hệ thứ hai.

Trước khi trao cho Indonesia, Singapore đã tu bổ 5 con tàu với chi phí 1 triệu SGD (17 tỉ đồng). Ngoài ra, hãng tin Antara dẫn lời Thứ trưởng Quốc phòng Indonesia Sjafrie Sjamsoeddin cho biết nước này đã thỏa thuận mua 8 máy bay AH-64 Apache của Mỹ. Singapore hiện là quốc gia duy nhất trong ASEAN sở hữu AH-64D Long Bow, thế hệ máy bay Apache tân tiến nhất.

Thục Minh
(VP Singapore)

http://www.thanhnien.com.vn/pages/20120211/nhat-canh-bao-ve-an-ninh-bien.aspx
0

Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011

Hàn Quốc và Hoa Kỳ tiến hành tập trận tàu ngầm

(Tuổi trẻ yêu nước-10/12/2011) Hải quân Hàn Quốc ngày 9/12 cho biết đã đạt được thỏa thuận với Hoa Kỳ về việc hai nước tiến hành tập trận tàu ngầm chung với tần suất hai lần 1 năm, bắt đầu từ năm 2012.

Cuộc tập trập này được tuyên bố là nhằm tăng cường khả năng sẵn sàng chiến đấu chống lại các hành động khiêu khích tiềm tàng từ Triều Tiên và Trung Cộng.

Tuyên bố trên được đưa ra giữa lúc tình hình căng thẳng trên bán đảo Triều Tiên chưa có dấu hiệu lắng dịu.

Triều Tiên mới đây đe dọa biến Văn phòng Tổng thống Hàn Quốc thành “biển lửa” khi giận giữ trước các cuộc tập trận quân sự qui mô lớn của Hàn Quốc gần đường biên giới tranh chấp trên biển ở Hoàng Hải hồi tháng trước.

Hiện Mỹ có khoảng 28.500 quân đồn trú tại Hàn Quốc.

Được biết Hoa Kỳ sẽ chiển khai 2 Tàu ngầm tấn công hạt nhân lớp Virginia sẽ có mặt trong cuộc tập này. Lớp Tàu ngầm tấn công hạt nhân lớp Virginia sẽ được thử và bắn đạn thật trong cuộc tập trận này.

—0O0—

 



Share on Twitter
6bbf2a98d280ce3ee48d635b10dd78640
Share on Myspace

Related posts:

  1. Chuyện Người phụ nữ mang thai sinh vật ngoài hành tinh!!
  2. Mozilla phát hành Firefox v.7, vá 11 lỗi
  3. Dự báo thời tiết của Đài một đài truyền hình csVN chuẩn nhất hành tinh
  4. Tai nạn thương tâm tại ngã tư Lý Thái Tổ – Sư Vạn Hạnh
  5. Quân đội Hoa Kỳ tiếp tục được tài trợ việc sản xuất thêm Tàu Ngầm Virginia Class
Gửi Email Bài Này Đến Bạn Bè Bạn Muốn Chia Sẽ Gửi Email Bài Này Đến Bạn Bè Bạn Muốn Chia Sẽ

0

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2011

Trung Quốc có thể trở thành một siêu cường thật sự như thế nào ?

(Vibay-21/11/11) Tìm hiểu về Hội nghị thượng đỉnh Hợp tác Kinh tế châu Á-Thái Bình Dương (APEC) ở Hawaii tuần trước, tôi đã có một cảm giác chúng ta đang bước vào một giai đoạn mới của địa chính trị châu Á. Trong nhiều thập kỷ nay, những hội nghị thượng đỉnh đã được dịp cho các nước châu Á lo lắng về cam kết của Mỹ ở châu Á. Mạnh như thế nào? Ai mà khiến Washington phải trở lại? Chúng tôi sẽ ở lại để tham gia? Chúng tôi đến đây để ở lại,...
Chính quyền Obama đã thể hiện rõ ràng rằng tương lai nước Mỹ là ở châu Á và họ thực sự tăng sự hiện diện trong khu vực. Nhưng những mối quan tâm thực sự không còn về Washington mà là về Bắc Kinh.

Các nước ở châu Á và trên thế giới đang lo lắng về Trung Quốc.

Trong năm 2010, khi Trung Quốc khẳng định chủ quyền đối với hầu hết biển Đông, họ làm rung chuyễn hàng xóm từ Nhật Bản, Hàn Quốc đến Việt Nam. Khi các nước này thấy sự hiện đại hóa quân sự của Trung Quốc, họ càng lo lắng hơn.

Không phải chỉ ở châu Á, tất nhiên. Hãy xem ở châu Phi, nơi mà các đầu tư và các hoạt động của Trung Quốc đang trở thành một phần của nền chính trị của các nước. Các cuộc bầu cử gần đây ở Zambia, ví dụ, đã được chiến thắng bởi một ứng cử viên hứa sẽ đưa Trung Quốc vào. Theo một số chuyên gia, người Trung Quốc có quyền kiểm soát nền kinh tế của nước này. Điều này là bởi vì Zambia là một nước xuất khẩu đồng lớn và các công ty thuộc sở hữu nhà nước Trung Quốc tham gia sâu sắc trong lĩnh vực kinh doanh đó. Và đó là một dấu hiệu về sức mạnh của Trung Quốc, ứng cử viên đó, người hiện là tổng thống, đã có quan hệ tốt đẹp với Trung Quốc và có một bữa ăn trưa với các nhà đầu tư Trung Quốc vào tuần trước. Điều này có thể giải thích: xuất khẩu đồng chiếm hai phần ba doanh thu của chính phủ.



Hoa Kỳ cũng chứng kiến ​​mức độ mới trong lo lắng về thực tiễn kinh doanh của Trung Quốc. Nghị sĩ của đảng Cộng hòa, Mitt Romney, tuyên bố về Trung Quốc gần đây: "Trung Quốc gần như làm tất cả các gian lận mà chúng tôi đã nhận ra rằng.. Họ đang thao túng đồng tiền của họ và làm như vậy họ đang nắm giữ quyền khống chế giá hàng hóa Trung Quốc và đảm bảo rằng sản phẩm của họ thấp một cách giả tạo, đó là giá cả ăn thịt. Nó giết chết công ăn việc làm ở Mỹ."

Điều này là đáng chú ý vì nó phá vỡ chính sách đối ngoại 40 năm của đảng Cộng hòa. Kể từ khi Nixon và Kissinger mở cánh cửa Trung Quốc với thế giới, chiến lược của đảng Cộng hòa là tham gia vào Trung Quốc và không lên án nó. Mitt Romney đang thay đổi cho chúng ta biết rằng tâm trạng phổ biến đối với Trung Quốc tại Hoa Kỳ bây giờ là rất thù địch.

Mọi người nói rằng nước Mỹ cần một chiến lược mới của Trung Quốc. Nhưng tôi nghĩ rằng nếu bạn nhìn thấy nhiều quốc gia đang đặc nghi vấn về Bắc Kinh, sự thật là Trung Quốc cần một chiến lược mới của họ.

Bắc Kinh cần phải nhận ra rằng họ đã trở thành một cường quốc thế giới, mà mỗi bước di chuyển của mình sẽ được phân tích sâu hơn, và rằng dự kiến ​​sẽ chơi đúng luật - thực sự, dự kiến ​​sẽ giúp duy trì các quy tắc.

Đó sẽ là một trong những câu hỏi lớn của thế kỷ mới này.

Theo CNN
0

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Các nhà lãnh đạo đã đồng loạt chất vấn Ôn Gia Bảo ở Bali

(Vibay-20/11/11) Tổng thống Obama và hầu hết các nhà lãnh đạo tại hội nghị thượng đỉnh Đông Á đã đối đầu trực tiếp với Ôn Gia Bảo vào ngày thứ Bảy về tuyên bố mở rộng chủ quyền của Bắc Kinh ở biển Đông, đặt nhà lãnh đạo hàng đầu Trung Quốc vào thế phòng thủ trong vấn đề tranh chấp kéo dài, theo các quan chức chính quyền Obama.


Các nhà lãnh đạo trong cuộc họp ngày 19.11.2011 ở Bali. Ảnh: Kyodo News

Thủ tướng Ôn Gia Bảo đã lần lượt "cáu kỉnh" và xây dựng khi ông trả lời những mối quan tâm của các nhà lãnh đạo, hai nhà lãnh đạo tham dự Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á cho biết, một trong hai quan chức chính quyền đã nói chuyện với các phóng viên trên máy bay Air Force One khi Obama trở về từ chuyến đi ngoại giao tám ngày xung quanh vành đai Thái Bình Dương.

Vào ngày cuối hội nghị thượng đỉnh các, Obama đã nhanh chóng, và trên nhiều mặt trận để khôi phục lại ảnh hưởng của Hoa Kỳ trong khu vực châu Á - Thái Bình Dương sau một thập kỷ bận tâm ở Trung Đông. Ông tuyên bố rằng 2.500 lính thủy đánh bộ sẽ được đóng quân ở Úc; mở cửa để phục hồi quan hệ với Miến Điện, một đồng minh của Trung Quốc, và đã đạt được thỏa thuận hỗ trợ cho một khối thương mại tự do khu vực mà Bắc Kinh bị bỏ qua (Hiệp định xuyên đại dương).

Thông báo làm giật mình nhà lãnh đạo Trung Quốc, người đã có một loạt các cảnh báo rằng Hoa Kỳ đang tìm cách làm mất ổn định khu vực.

Tân Hoa Xã báo cáo rằng Ôn Gia Bảo đã được đặt trong một vị trí không thoải mái khi Hội nghị tập trung về vấn đề Biển Đông, đặc biệt là bởi vì Trung Quốc từ lâu khẳng định rằng vấn đề này không nên được thảo luận trong một diễn đàn đa quốc gia. Trong trường hợp này, Ông Ôn Gia Bảo bảo vệ lập trường của Trung Quốc trên biển, theo tin tức.

Hoa Kỳ, với một tầm nhìn hướng tới tăng cường quan hệ với các nước láng giềng nhỏ hơn của Trung Quốc, ủng hộ lập trường của họ cho các cuộc đàm phán đa quốc gia, chứ không phải là song phương trong những cuộc đàm phán vì như vậy Trung Quốc sẽ có lợi thế.

Trong số đại diện của 18 quốc gia tại Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á, chỉ có hai nhà lãnh đạo Campuchia và Miến Điện đã không nêu vấn đề an ninh hàng hải, các quan chức chính phủ cho biết.

Theo nột quan chức, để bắt đầu cho một cuộc họp, các nhà lãnh đạo Singapore, Philippines và Việt Nam - có căng thẳng cao nhất với Trung Quốc tiếp - theo là đại diện của Malaysia, Thái Lan, Úc, Ấn Độ, Nga và Indonesia, chủ nhà hội nghị thượng đỉnh đã đặt vấn đề về tranh chấp biển Đông.

Các nhà lãnh đạo khẳng định lại sự nhấn mạnh của họ trên một "giải pháp đa phương cho các tuyên bố chủ quyền lãnh thổ", quan chức này nói.

Chỉ sau khi các nhà lãnh đạo khác đã nói, Obama đã thể hiện sự đồng thuận của mình với họ, quan chức này nói thêm.

Obama lập luận rằng, "trong khi chúng tôi không phải là một nguyên đơn trong vụ tranh chấp Biển Đông, và trong khi chúng tôi không bênh vực bên nào, chúng tôi có một quyền lực mạnh mẽ trong an ninh hàng hải nói chung, và đặc biệt trong vấn đề biển Đông - như một quyền lực thường trú ở Thái Bình Dương, là một quốc gia hàng hải, là một quốc gia giao dịch và như là một bảo lãnh của an ninh trong khu vực Châu Á Thái Bình Dương. "

Theo The San Francisco Chronicle

http://www.sfgate.com/cgi-bin/article.cgi?f=/c/a/2011/11/20/MNB11M1LQC.DTL

Xem thêm Công trình bí hiểm của Trung Quốc tại Tân Cương (Vietnamnet).

ĐỤNG ĐỘ TRÊN BIỂN (Mai Thanh Hải Blog).
0

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

TQ nhượng bộ ở Bali trong khi Global Times vẫn... chém gió

(Vibay-19/11/2011) BALI-Trung Quốc cuối cùng đã đạt được một thỏa thuận với các nhà lãnh đạo của Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á để hướng tới một luật ràng buộc về ứng xử ở Biển Biển Đông, một quan chức tại hội nghị cho biết.


Tổng thống Obama và Thủ tướng Ôn Gia Bảo trong một cuộc gặp ngày 19/11/2011 tại Bali.

Thỏa thuận đã đạt được trong thời gian Hội nghị cấp cao ASEAN-Trung Quốc ở Nusa Dua, Bali. Ông Ramon Carandang, Giám đốc văn phòng kế hoạch chiến lược và phát triển truyền thông của tổng thống Philippines cho biết.

"Như bạn đã biết, có những sắc thái khác nhau và các điểm khác nhau mà chúng ta không hoàn toàn đồng ý, nhưng vào thời điểm này có một thỏa thuận chung", Carandang nói.

"Ý tưởng mà chúng ta phải có để cuối cùng di chuyển theo hướng một liên kết ứng xử trên Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) là một cái gì đó mà tất cả các nước, hầu như tất cả các quốc gia nói, đồng ý ... Vì vậy, tôi sẽ xem đó như một sự phát triển tích cực."

Trong khi đó, một quan chức cho biết Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama vẫn vững chắc trong việc kêu gọi giải quyết hòa bình và phương pháp tiếp cận dựa trên luật lệ trong việc giải quyết các tranh chấp hàng hải tại Biển Đông.

"Tổng thống Obama bày tỏ sự đánh giá cao sự nhấn mạnh của Philippines về một giải pháp hòa bình và phương pháp tiếp cận dựa trên luật lệ ...". Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Patricia Paez người có mặt trong cuộc họp song phương giữa Obama và Tổng thống Benigno Aquino III cho biết.

Trong khi đó tờ báo nhà nước Trung Quốc Global Times (Hoàn Cầu thời báo), đã cảnh báo các nước láng giềng rằng họ có thể phải chịu đựng hậu quả kinh tế trực tiếp cùng với Hoa Kỳ về vụ tranh chấp lãnh thổ hàng hải.

Tờ báo cho biết "bất kỳ nước nào mà lựa chọn để làm một con tốt trong trò chơi cờ vua của Mỹ sẽ mất đi cơ hội được hưởng lợi từ nền kinh tế của Trung Quốc".

Tại cuộc họp ASEAN-Trung Quốc, Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo đưa ra gói 10 tỷ USD trong các khoản vay và cho biết Bắc Kinh chỉ muốn tham vấn thân thiện trong khi có cảnh báo chống lại "lực lượng bên ngoài."

"Tranh chấp giữa các nước có liên quan trong khu vực này (Biển Đông) là một vấn đề đã xây dựng trong nhiều năm," ông nói.

"Nó phải được giải quyết thông qua hiệp thương hữu nghị và thảo luận giữa các nước tham gia trực tiếp. Lực lượng bên ngoài không nên can dự dưới bất kỳ lý do nào. "

Tại Manila, quân đội hôm thứ Sáu đã triển khai khoảng 500 lính thủy đánh bộ đến Palawan để giúp Hải quân hạm đội an toàn Pagasa, một trong những hòn đảo được tuyên bố chủ quyền Việt Nam ở quần đảo Trường Sa tranh chấp, Bộ Tư lệnh phương Tây cho biết.

"Ngay bây giờ chúng ta chỉ cần chờ đợi sự xuất hiện của các lính thủy đánh bộ từ Thành phố Manila", phát ngôn viên của Tướng chỉ huy quân sự miền Tây Neil Estrella cho biết nói với phóng viên Florante S. Solmerin.

Theo Manila Standard Today.
1

Bali: Câu hỏi "trời giáng" dành cho Trung Quốc

Tác giả P. VAIDYANATHAN IYER từ The Financial Express, Ấn Độ.

(Vibay-18/11/2011) Bali: Ấn Độ có thể không công khai các thỏa thuận với Việt Nam và Phi Luật Tân đối với khẳng định của Bắc Kinh trên Biển Đông nhưng Ấn Độ khuyến khích tin tưởng đủ để đặt câu hỏi: "Ai sở hữu Biển Đông ?"


Câu hỏi này chính nó, các quan chức chính phủ (Ấn Độ) nghĩ, có thể chạy đua giành thị trường năng lượng với Bắc Kinh. Vì vậy, Thủ tướng Ấn Độ Manmohan Singh sẽ phải có một số động thái cho vùng biển tranh chấp tại Hội nghị thượng đỉnh Đông Á bắt đầu vào ngày 18/11/2011 tại Bali trong bối cảnh xuất hiện giọng điệu hiếu chiến của Hoa Kỳ. Chỉ cần một cuộc gặp, Mỹ hứa sẽ giúp đỡ Phi Luật Tân một tàu chiến thứ hai vào năm tới. Phụ tá của ông Singh nói rằng "tình hình thay đổi liên tục", sự tín nhiệm cho các câu hỏi về quyền sở hữu của biển Đông dành cho Philippines, Việt Nam, Đài Loan và Malaysia.

Ấn Độ có một lợi ích chiến lược trong các tuyến đường biển Đông vì rằng 40% thương mại với Hoa Kỳ đi qua bờ biển Tây Thái Bình Dương.

Ông Singh dự kiến ​​sẽ đặt vấn đề khi bắt đầu các cuộc gặp song phương giữa ông với Tổng thống Mỹ Barack Obama rằng những nỗ lực của Ấn Độ khai thác dầu trong hai lô của Việt Nam bị phản đối gay gắt ở Trung Quốc. "Chúng tôi đang theo dõi sát tình hình", là tất cả mà New Delhi có thể nói bây giờ.

"Chúng tôi không nói biển Đông của nước nào. Tuy nhiên, chúng tôi hỗ trợ quyền thắc mắc trong các cuộc thảo luận và chào đón các cuộc đàm phán hòa bình", một quan chức Ấn Độ nói.

Các quan chức cho biết Trung Quốc muốn đối phó với các tranh chấp về Biển Đông thông qua đàm phán song phương với các nước Đông Nam Á hơn là đưa họ đến một hội nghị đa phương. Nhưng rõ ràng, một số nước như Mỹ và Ấn Độ là một đối trọng có hiệu quả với những tham vọng của Trung Quốc. ...

Theo The Financial Express.
http://www.financialexpress.com/news/s-china-sea-control-others-question-beijing-wary-india-tests-the-waters/877491/1
2

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Bali: Trung Quốc cảnh báo Mỹ trong vấn đề biển Đông

(Vibay-18/11/2011) Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo phát biểu hôm nay rằng "lực lượng bên ngoài" không có lý do để tham gia vào một vụ tranh chấp phức tạp trên Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông), cung cấp một cảnh báo nhắm đến Hoa Kỳ và những nước khác không để dính mũi của họ vào các vấn đề nhạy cảm.


Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo tham dự Hội nghị đối thoại cấp cao ASEAN-Trung Quốc tại Nusa Dua trên đảo Bali của Indonesia ngày 18/11/2011. Ảnh: REUTERS/Sonny Tumbelaka/Pool

Trong ý kiến ​​của mình rõ ràng nhắm vào Mỹ, Thủ tướng Ôn Gia Bảo nói rằng vụ tranh chấp sẽ được giải quyết bởi "các quốc gia có liên quan".

Ông Ôn Gia Bảo phát biểu tại một hội nghị thượng đỉnh của khu vực ở Bali, Tổng thống Mỹ Barack Obama cũng tham dự.

Nhưng các quốc gia khác muốn các vấn đề gây tranh cãi được giải quyết tại Hội nghị.

Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) có chứa một số tuyến đường biển nhộn nhịp nhất thế giới, cũng như dự trữ dầu và khí đốt.

Trung Quốc tuyên bố chủ quyền một khu vực hình chữ U lớn trên vùng biển - một bằng chứng chồng lấn khu vực mà Việt Nam, Malaysia, Philippines, Đài Loan và Brunei nói thuộc về họ.

Hành vi ngày càng quyết đoán của Trung Quốc đối với tuyên bố của mình trong những tháng gần đây, bao gồm các tuyên bố mới trên các đảo cách Phi Luật Tân ít hơn 50 dặm và đến tận vùng biển xích đạo ngoài khơi bờ biển của đảo Borneo của Indonesia, đã cảnh báo một số nước láng giềng.

Họ muốn đàm phán với Trung Quốc như trong một khối - nhưng Trung Quốc muốn giải quyết vấn đề thông qua đàm phán song phương, và họ không muốn Mỹ tham gia.

"Các lực lượng bên ngoài không nên sử dụng bất kỳ lý do gì để can thiệp", ông nói trong một bài phát biểu được trích dẫn trên Tân Hoa xã.

"Các tranh chấp về Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) là một vấn đề xảy ra trong nhiều năm nên được giải quyết bởi các quốc gia có chủ quyền có liên quan thông qua tham vấn thân thiện và thảo luận trực tiếp."

Ông Obama, trong chuyến đi chín ngày ở châu Á, nói rằng hội nghị thượng đỉnh cung cấp một môi trường tốt để làm việc về vấn đề an ninh hàng hải.

Hôm thứ năm trong một bài phát biểu với quốc hội Úc, ông cam kết tăng cường vai trò của Mỹ trong khu vực và một sự hiện diện quân sự mạnh mẽ, bao gồm cả việc triển khai Thủy quân lục chiến Mỹ đến Darwin ở Úc.


Yêu sách chủ quyền của Trung Quốc

Báo cáo của BBC, cũng đăng trên The Star Online, WTAQ, Salon.
0

Obama đối mặt với các vấn đề phức tạp ở Bali

(Vibay-18/11/11) Phi Luật Tân sẽ yêu cầu thảo luận về tranh chấp lãnh thổ ở Biển Đông khi các nhà lãnh đạo Đông Nam Á gặp gỡ ngày hôm nay với Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo, người đã tìm cách từ chối đề cập các vấn đề này trong diễn đàn khu vực.


Các lãnh đạo bắt đầu các cuộc họp trước thềm Hội Nghị thượng đỉnh Đông Á.

"Đây không phải là một vấn đề cô lập giữa Trung Quốc và Phi Luật Tân", một phát ngôn viên cho Tổng thống Benigno Aquino, Ricky Carandang, nói với các phóng viên ngày hôm qua. "Đây là một vấn đề có liên quan đến nhiều quốc gia trong khu vực, và chúng ta có thể thảo luận về điều này trong một bầu không khí thẳng thắn đưa chúng ta tiến gần hơn để cuối cùng tìm kiếm một số cách cho giải pháp."

Phi Luật Tân đã kêu gọi 10 thành viên Hiệp hội các nước Đông Nam Á để tạo điều kiện thuận lợi cho cuộc đàm phán với Trung Quốc trong khu vực Biển Đông tranh chấp có chứa tài nguyên dầu và khí đốt.

Sự ủng hộ quân sự và ngoại giao của Mỹ đã khuyến khích cho các tuyên bố chủ quyền lãnh thổ của các nước Châu Á trong tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc, nền kinh tế và quân sự lớn nhất Châu Á. Hoa Kỳ nhằm mục đích cân bằng Trung Quốc trong khu vực để đảm bảo "không có một ngón tay lớn trong cán cân" Ngoại trưởng Hillary Clinton cho biết ở Manila cách đây hai ngày.

Khẳng định chủ quyền

Sự hiện diện của Mỹ "giúp khả năng của chúng tôi để khẳng định chủ quyền của chúng tôi trong khu vực nhất định," ông Carandang nói.

ASEAN không phải là một diễn đàn thích hợp để thảo luận về tranh chấp Biển Đông, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Liu Weimin nói với các phóng viên tại Bắc Kinh ngày hôm qua. Trung Quốc muốn đàm phán sông phương để giải quyết các khu vực tranh chấp thay vì một cách tiếp cận đa phương, ông nói.

Một báo cáo xác định trữ lượng dầu mỏ ở Biển Đông có thể đạt 213 tỷ thùng, khoảng 80% trử lượng dầu khí của Ả-rập Saudi theo nghiên cứu của Trung Quốc được trích dẫn trong năm 2008 bởi Cơ quan Thông tin Năng lượng Mỹ.

Phi Luật Tân và Việt Nam, đã trao các hợp đồng thăm dò trong khu vực tranh chấp cho tập đoàn Exxon Mobil (XOM), Talisman Energy Inc (TLM) và Forum Energy Plc, từ chối bản đồ biển do Trung Quốcb vạch ra như là một cơ sở cho sự phát triển chung.

Phi Luật Tân đề xuất trong tháng Năm về thiết lập các ranh giới hàng hải theo Luật Biển của Liên Hợp Quốc, một động thái sẽ loại bỏ tuyên bố yêu cầu của Trung Quốc trong một vùng biển rộng lớn bao gồm trong bản đồ chín gạch ngang kéo dài hàng trăm dặm phía nam đảo Hải Nam đến vùng biển xích đạo ngoài khơi bờ biển của đảo Borneo. Đường chín đoạn là "cốt lõi của vấn đề", Bộ trưởng Ngoại giao Philippines Albert Del Rosario cho biết ngày 15 tháng 11.

Tuần tra Tàu thuyền

Trung Quốc đã sử dụng tàu tuần tra để làm gián đoạn các hoạt động khảo sát trong vùng biển tranh chấp, đuổi đi một con tàu làm việc cho Forum Energy Plc (FEP) của Anh ra khỏi Phi Luật Tân tháng Ba và cắt cáp khảo sát địa chấn một chiếc tàu làm việc cho Việt Nam tháng năm.

ASEAN và Trung Quốc đã đồng ý vào tháng Bảy trên nguyên tắc không ràng buộc để hoạt động trong vùng biển được thiết kế như là bước đầu tiên hướng tới một giải pháp ràng buộc.

Biển Đông có hai bộ của các nhóm đảo tranh chấp là quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa. Trung Quốc hoàn toàn kiểm soát quần đảo Hoàng Sa sau khi sử dụng vũ lực đánh chiếm quần đảo này từ Việt Nam bao gồm 30 đảo nhỏ và các rạn san hô trong một trận chiến năm 1974 đã giết chết 71 người lính Việt Nam Cộng Hòa.

Phi Luật Tân, Việt Nam, Trung Quốc, Malaysia và Đài Loan là các nước có đóng quân quần đảo Trường Sa. Brunei, một thành viên của ASEAN, cũng có một tuyên bố trên các hòn đảo nhưng không đóng quân trên các đảo này.



0

Thứ Tư, 16 tháng 11, 2011

Căng thẳng trước Hội nghị thượng đỉnh Đông Á

(Vibay-16/11/11) Truyền thông nhà nước Trung Quốc cảnh báo về các mối đe dọa khác nhau đối với lợi ích của Trung Quốc trong vùng biển Đông trước thềm Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á tại Indonesia.


Trợ lý Ngoại trưởng Trung Quốc Lưu Chấn Dân nói vấn đề Biển Ðông không có liên quan gì đến Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á

Các ấn bản (báo in) tiếng Hoa của Global Times báo cáo về ý kiến ​​của Ngoại trưởng Philippines Albert del Rosario "ASEAN phải đóng một vai trò quyết định" trong việc giải quyết tranh chấp biển.

Nhưng trong một bản tin kế bên, Global Times giật tít: "Manila nhằm mục đích lấy tài nguyên của Trung Quốc".

Trợ lý Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Lưu Chấn Dân lặp đi lặp lại rằng Bắc Kinh từ lâu đã tìm kiếm một giải pháp ứng xử cho biển Đông "để giúp giải quyết tranh chấp lãnh thổ", China Daily cho biết.

Báo in bao gồm cả phiên bản ở nước ngoài của Nhân Dân Nhật Báo Trung Quốc cũng đăng một báo cáo của Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) phát hành vào ngày Thứ ba, điều này gợi ý rằng Trung Quốc có một hệ thống tài chính lành mạnh.

Tuy nhiên, People's Bank of China - ngân hàng trung ương của Trung Quốc - vẫn không hài lòng với một số khía cạnh trong việc đánh giá của IMF.

Tại Hồng Kông, các báo in của South China Morning Post và Ming Pao Daily News đã báo cáo về ý kiến ​​của Tổng thống Zimbabwe Robert Mugabe khi ông cám ơn chính quyền địa phương bảo vệ con gái của ông khỏi "quấy rối" của các nhà báo.

Reuters đưa tin, "Trung Quốc đã tuyên bố chủ quyền rộng lớn nhất lịch sử trong vùng giàu dầu khí ở Biển Đông, bao gồm cả đảo san hô không có người ở gần bờ biển phía bắc xích đạo của Borneo, Indonesia.

Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo, tham dự hội nghị thượng đỉnh Bali, dự kiến ​​sẽ lắng nghe nhu cầu của một số nước láng giềng của Trung Quốc để thảo luận về các tuyên bố chủ quyền ở Biển Đông, VOA.

Phi Luật Tân đã lặp đi lặp lại lời kêu gọi cho một cuộc họp để thảo luận về việc tạo ra một "khu vực hòa bình" trong khu vực "bằng cách định rõ các khu vực tranh chấp và không có tranh chấp."

Tổng thống Mỹ Barack Obama nói chuyến đi Châu Á là nhằm thảo luận về các vấn đề tranh chấp giữa ASEAN với Trung Quốc và khẳng định sẽ duy trì sức mạnh của Mỹ ở Châu Á Thái Bình Dương.

Tuy nhiên, Bắc Kinh - "muốn chống lại bất kỳ nỗ lực nào của Mỹ muốn có được cách giải quyết sâu xa hơn liên quan đến vấn đề này," theo tờ WSJ - muốn giải quyết với từng nước một.

Trợ lý Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Lý Chấn Dân cho biết rằng vấn đề Biển Đông không có gì để làm với Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á sau một cuộc họp của các nhà lãnh đạo Đông Nam Á trong khuôn khổ các cuộc họp hàng năm của ASEAN, VOA. Thay vào đó, Ông nói, nó chỉ là một diễn đàn để thảo luận các vấn đề phát triển kinh tế và thương mại.

Ông cũng cảnh báo rằng những can thiệp của nước ngoài, chẳng hạn như Hoa Kỳ, trong cuộc tranh chấp lãnh thổ sẽ chỉ làm phức tạp vấn đề và phá hoại hòa bình, ổn định và phát triển khu vực."

Theo BBC, Global Post, The Wall Street Journal.

Global Post đăng video của AFP nói về niềm tự hào của Hải quân Việt Nam trên Youtube.





Mỹ sẽ gởi quân sang Úc phòng ngừa Trung Quốc
RFI / Tú Anh

Tổng thống Mỹ Barack Obama sẽ nhân chuyến công du nước Úc vào tuần tới thông báo gởi Thủy Quân Lục Chiến sang đóng tại Darwin. Sự kiện Hoa Kỳ đưa các đơn vị tác chiến sang Úc là một bước thay đổi lớn về mặt địa lý chiến lược. Theo báo chí Úc, đây là dấu hiệu cho thấy có mối quan ngại càng ngày càng lớn trước sức mạnh quân sự của Trung Quốc.

Theo nhật báo Sydney Morning Herald, ngày 16/11/2011 Tổng thống Mỹ sẽ đến thủ đô Canberra và sau đó lên thành phố Darwin ở vùng cực bắc nơi mà ông sẽ thông báo thành lập một căn cứ quân sự cho Thủy Quân Lục Chiến Mỹ. Từ trước đến nay Hoa Kỳ chỉ có một số hoạt động giới hạn tại Úc kể cả tại trung tâm vệ tinh tình báo gần Alice Spring. Sự kiện Hoa Kỳ đưa các đơn vị tác chiến sang Úc là một bước thay đổi lớn về mặt địa lý chiến lược.

Giới lãnh đạo chính trị Úc tuy từ chối bình luận về thông tin này nhưng cũng không phủ nhận. Ngoại trưởng Kevin Rudd giải thích là hãy để cho lãnh đạo cao cấp nhất của hai nước chính thức loan báo kế hoạch « hợp tác quốc phòng giữa hai đồng minh ». Ông nhấn mạnh là « an ninh quốc gia » của Úc gắn liền với « liên minh quốc phòng vững chắc với Hoa Kỳ ». Được AFP đặt câu hỏi, phát ngôn viên bộ Quốc phòng Mỹ George Little cũng tuyên bố một cách khéo léo : "Úc là bạn và đồng minh của Mỹ, do vậy hai bên sẽ tiếp tục hợp tác và tăng cường quan hệ quân sự ». Một nhật báo khác của Úc, The Autralian cho biết thêm là ngoài Darwin, nhiều địa điểm khác đang được Hoa Kỳ và Úc nghiên cứu trong đó có Perth ở phía tây.

Nếu Darwin được chọn thì lực lượng Hoa Kỳ sẽ đồn trú trong căn cứ Robertson Barracks. Nơi đây cũng là hậu cứ của khoảng 4500 quân Úc. Kế hoạch này sẽ thắt chặt quan hệ đồng minh quân sự từ 60 năm qua và củng cố sự hiện diện của Hoa Kỳ tại Châu Á. Trong diễn văn đọc tại cuộc hội thảo quốc phòng vào ngày hôm nay 11/11/2011, bộ trưởng Quốc phòng Úc Stephen Smith nhận định là trong tương lai sẽ có « thêm nhiều cuộc thăm viếng của chiến hạm, của máy bay quân sự cũng như sẽ có nhiều cuộc tập trận chung tại bắc Úc và tích trữ trang bị quân sự ». Hiện nay, trong vùng Thái Bình Dương, Hoa Kỳ đã có hai căn cứ lớn tại Okinawa và Guam. Tại sao quân đội Mỹ lại cần thêm căn cứ tại Úc?

Báo chí Úc và các nhà phân tích cho rằng « đối tượng » của dự án này là mối đe dọa của Trung Quốc. Bắc Kinh mỗi năm mỗi tăng ngân sách quốc phòng và gấp rút tăng cường vũ khí. Vụ thử nghiệm hàng không mẫu hạm đầu tiên hồi tháng 8/2011là một hình thức để Trung Quốc bày tỏ tham vọng trên biển đã gây phản ứng lo ngại từ các nước trong vùng cho đến tận Hoa Kỳ . Theo chuyên gia Georffrey Garrett, giám đốc Trung tâm nghiên cứu Mỹ tại đại học Sydney thì “Trung quốc là một đối tượng quan trọng của Hoa Kỳ và Úc”.

Chiến lược đối phó của Washington dựa trên hai cột trụ:
- Thứ nhất là củng cố quan hệ với đồng minh và với các nước bạn trong vùng để đề phòng sức mạnh quân sự của Trung Quốc biến chất.

Cột trụ thứ hai là « xây dựng một cấu trúc kinh tế khu vực dựa trên cơ sở kinh tế thị trường của Mỹ và Úc để về lâu về dài Trung Quốc có thể gia nhập. Tuy rằng Bắc Kinh vẫn còn do dự vì không muốn phải cải cách nội bộ ».

Đằng sau chuyến công du châu Á của Tổng thống Obama

Đây được coi là dịp thích hợp để tổng thống Mỹ công bố chiến lược xuyên Thái Bình Dương của Mỹ với Australia, Hàn Quốc và Nhật Bản.

Tổng thống Mỹ Barack Obama sẽ có chuyến công du 9 ngày tới Hawaii, Australia và Indonesia. Chuyến đi lần này của ông Obama được kỳ vọng sẽ củng cố quan hệ kinh tế, chính trị và an ninh của Mỹ với các nước khu vực Châu Á- Thái Bình Dương, nhằm tăng cường ảnh hưởng của Mỹ tại khu vực này.

Sau khi kết thúc chuyến thăm Hawaii thứ sáu vừa qua, ông Obama đã tiếp tục hành trình tới thăm Australia lần đầu tiên của mình sau nhiều lần trì hoãn, đánh dấu 60 năm hợp tác quân sự Mỹ- Australia.

Đây được coi là dịp thích hợp để tổng thống Mỹ công bố chiến lược xuyên Thái Bình Dương của Mỹ với Australia, Hàn Quốc và Nhật Bản. Dư luận đang trông đợi ông Obama và thủ tướng Australia Julia Gillard sẽ ra thông cáo chung về việc Mỹ tăng cường hiện diện quân sự tại Australia.

Australia – với vị trí địa chính trị chiến lược của mình đang ngày càng trở nên quan trọng hơn với Mỹ. Hơn nữa, trong khi vai trò của Ấn Độ trong hợp tác an ninh và hạt nhân với Mỹ đang gây nhiều quan ngại cho Mỹ, thì rất có thể ông Obama sẽ tận dụng ảnh hưởng của mình để Mỹ có thể nhập khẩu uranium từ Australia cho mục đích dân sự.

Bên cạnh mục đích hợp tác quân sự và an ninh năng lượng với Australia, chuyến công du lần này còn nhằm tăng cường quan hệ hợp tác kinh tế thương mại với các nước Châu Á Thái Bình Dương. Một trong những ưu tiên sẽ là Mỹ tiếp tục đàm phán hiệp định tự do thương mại với các nước Châu Á, sau khi đã đi đến ký kết thành công hiệp định này với Hàn Quốc sau một thời gian dài đàm phán.

Ngoài ra, chương trình nghị sự rất có thể sẽ bao gồm vấn đề Trung Quốc với sức mạnh quân sự đang lên của mình đang gây quan ngại cho các nước Châu Á và vai trò đối trọng của Mỹ trước diễn biến này.

Cuối cùng, ông Obama sẽ kết thúc chuyến công du 9 ngày tại Indonesia (ông Obama từng sống tại Indonesia nhiều năm khi còn là học sinh), để tham dự Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á nhằm thảo luận về các vấn đề an ninh và chính trị.

Tổng thống Mỹ sẽ quay lại Washington ngày 19/11, trước khi thượng viện Mỹ đưa ra quyết định liệu có cắt giảm thâm hụt thương mại gần 1.000 tỷ USD.

Chuyến công du còn nhằm mục đích khởi động cho cuộc tranh cử năm 2012 sắp tới giữa bối cảnh kinh tế Mỹ khó khăn, gây sức ép buộc ông Obama phải có các biện pháp tức thời. Cử tri Mỹ muốn thấy ông Obama thể hiện vai trò đầu tàu của nước Mỹ tại Châu Á – Thái Bình Dương, và tăng cường quan hệ thương mại với một Châu Á đang lên sẽ giúp nước Mỹ hiện thực hóa mục tiêu tăng gấp đôi kim ngạch xuất khẩu.
0

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011

Trung Quốc lại "quậy" Phi Luật Tân

(Vibay-15/11/11) Trung Quốc một lần nữa tuyên bố chủ quyền tại các khu vực mới bên trong lãnh thổ Philippines mặc dù đang diễn ra cuộc đàm phán giữa Philippines (Phi Luật Tân) và Hiệp hội các nước Đông Nam Á (ASEAN) cho một giải pháp hòa bình cho các tuyên bố chủ quyền lãnh thổ của Trung Quốc trên các vùng lãnh thổ tranh chấp.


Các khu vực mà TQ tuyên bố chủ quyền cũng là trong lãnh thổ của Phi Luật Tân theo quy định tại Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển (UNCLOS). Lãnh thổ mới được tuyên bố là ít hơn 50 dặm (80 km) từ một tỉnh Philippines và khoảng 500 dặm từ bờ biển gần nhất từ TQ.

Tuyên bố mới của Trung Quốc trong bối cảnh của cuộc đàm phán giữa Phi Luật Tân và các công ty dầu mỏ quốc tế để thăm dò dầu khí trong vùng biển Tây Phi Luật Tân. Tháng Bảy năm ngoái, Trung Quốc phản đối chính phủ Philippines, yêu cầu loại trừ hai khu vực sau khi mời các công ty dầu nước ngoài thăm dò khai thác dầu và khí đốt trong khu vực.

Trung Quốc tuyên bố hai khu vực là một phần của lãnh thổ Trung Quốc. Theo Bộ Năng lượng Philippines, thứ trưởng Jose Layug, chính phủ Philippines nói với Trung Quốc khu vực nằm trong phạm vi chủ quyền Philippines. "

"Các khu vực mà chúng tôi đang cung cấp cho đấu thầu là trong phạm vi lãnh thổ Philippines, Layug cho biết" Không có nghi ngờ về điều đó."

"Hai khu vực mới mà Trung Quốc tuyên bố chủ quyền không phải là một phần của quần đảo Trường Sa", Layug cho biết trong một báo cáo của AP. Đầu năm nay, nhà chức trách Philippines đã báo cáo sự xâm nhập của quân đội Trung Quốc trên lãnh thổ Phi Luật Tân trong quần đảo Trường Sa tranh chấp. Tàu Trung Quốc đã được quân đội Philippine chụp ảnh cho thấy việc bốc xếp vật liệu xây dựng và trang thiết bị. Họ cũng đã dựng lên một số lượng không xác định trạm điện thoại, và đặt một cái phao gần cầu của Bank Iroquois, nằm trong lãnh thổ Philippines.

Trường Sa là một nhóm các hòn đảo nhỏ và đảo san hô có các mỏ dầu khổng lồ đang được khẳng định chủ quyền một phần hoặc toàn bộ bởi các nước Brunei, Malaysia, Trung Quốc, Đài Loan, Việt Nam và Philippines.
0

Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2011

Trung Quốc và sự chuyển hướng mới tại Đông Á

(Thụy My RFI - 09/11/11) Các quốc gia láng giềng của Trung Quốc rất lo sợ trước thái độ của Bắc Kinh. Một số nước như Việt Nam đã tiến gần về phía Hoa Kỳ… Và thế là Trung Quốc phải đối mặt trước bấy nhiêu quốc gia cùng đồng lòng chống lại mình. Đó là cơn ác mộng tệ hại nhất của nước này. Bắc Kinh đã quá tự phụ !
(LND : Xin phép được giới thiệu bài phỏng vấn giáo sư Christopher R.Hughes bằng tiếng Pháp mang tựa đề « Về một sự chuyển hướng mới tại Đông Á » được đăng trên số chuyên đề « Một thế kỷ Trung Hoa » do báo Le Monde vừa phát hành. Giáo sư Christopher R.Hughes đang giảng dạy tại London School of Economics and Political Science, đã từng điều hành Trung tâm Nghiên cứu châu Á của trường từ 2002 đến 2005. Đây là trường đại học danh tiếng ở Anh, trong số các cựu sinh viên và giáo sư của trường đã có đến 16 người đoạt giải Nobel, 35 người trở thành nguyên thủ quốc gia).


Le Monde : Liệu Trung Quốc có một « chiến lược tầm cỡ » đối với phần còn lại của thế giới hay không ?


Christopher R. Hughes : Nhiều người cho rằng Trung Quốc không có « chiến lược tầm cỡ » nào, và tôi luôn ngạc nhiên vì họ lại nghĩ thế. Chắc chắn là Trung Quốc có tầm nhìn dài hạn, và đảng Cộng sản nước này luôn có tư duy chiến lược. Các nhà lãnh đạo trình bày tư duy chiến lược của họ vào mỗi dịp đại hội đảng. Hồ Cẩm Đào đã làm như thế trước đại hội đảng lần thứ 17, vào năm 2007.


Có ba mục tiêu được nêu rõ. Trước hết là vấn đề phát triển kinh tế Trung Quốc, vốn được quan tâm nhiều nhất. Thứ hai là vấn đề thống nhất quốc gia, có liên quan đến Đài Loan. Thứ ba là chống lại bá quyền, từ chối một thế giới đơn cực – trước kia là sự bành trướng của Liên Xô, còn bây giờ là Hoa Kỳ. Cũng là điều thú vị khi các mục tiêu này không hề thay đổi từ nhiều năm qua, trong khi vẫn thích ứng với những biến đổi trên thế giới.


Trong thập niên 80, Trung Quốc còn rất nghèo, nên khuyến khích đầu tư nội địa. Ngày nay thì ngược lại. Kể từ thập niên 90 và với việc gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO), kinh tế Trung Quốc đã tăng trưởng mạnh cho đến nỗi chưa bao giờ mối quan hệ với thế giới bên ngoài lại chặt chẽ đến thế. Các liên hệ này làm nảy sinh ra các vấn đề khác về chính sách ngoại giao : chính sách cung ứng nguyên vật liệu, chính sách đối với châu Phi, các vấn đề an ninh…


L.M. : Việc gia nhập WTO vào năm 2001 có nằm trong chiến lược này không ?


C.R.H. : Đây là một giai đoạn hết sức quan trọng, đánh dấu quá trình toàn cầu hóa của Trung Quốc. Từ khi trở thành thành viên WTO, Trung Quốc đã chuyển đổi từ một nền kinh tế công nghiệp nhẹ thành một nền kinh tế công nghiệp nặng. Đầu tư nước ngoài ồ ạt đổ vào, và Trung Quốc trở thành công xưởng thế giới. Tiêu thụ năng lượng ngay lập tức tăng cao, và ngay từ năm 2003, Bắc Kinh bắt đầu gặp vấn đề về nguồn cung năng lượng. Cũng trong giai đoạn này mà các công ty quốc doanh trong lãnh vực năng lượng đạt được quyền lực về chính trị.


Cộng đồng kinh doanh quốc tế thực sự tỉnh thức vào lúc này, vì trước đó họ chưa nhìn ra được các cơ hội làm ăn ở Trung Quốc. Các nhà lãnh đạo Bắc Kinh đã thảo ra chiến lược « lối ra của Trung Quốc » ngay trước khi gia nhập WTO. Họ biết rằng tiền bạc sẽ tràn ngập, sẽ phải xuất khẩu rất nhiều và đầu tư ra nước ngoài.


L.M. : Theo lý thuyết của nhà chính trị học Mỹ John Mearsheimer, thì quốc gia mạnh nhất trong khu vực trước hết phải tìm cách thống trị khu vực, rồi mới tìm cách thống trị toàn bộ hệ thống quốc tế. Đây có phải là điều mà Trung Quốc đang làm ?


C.R.H. : Đối với Mearsheimer, các Nhà nước không thực sự có chọn lựa, hệ thống quốc tế thúc đẩy họ phải làm như thế. Càng hùng cường hơn thì thì người ta càng phải bảo đảm lợi ích và vòng xoáy ảnh hưởng, dẫn đến những cuộc xung đột không thể tránh khỏi với các cường quốc khác.


Điều này khá đúng, vì nhà cầm quyền Trung Quốc không muốn xung đột, nhất là đối với Hoa Kỳ. Đặng Tiểu Bình đã hoàn chỉnh chiến lược « tranh thủ thời gian và che giấu năng lực », vẫn đang được áp dụng.


Nhưng, như Mearsheimer đã nói, không phải lúc nào bạn cũng là người quyết định dấn thân vào xung đột. Trung Quốc cảm thấy yếu thế về nguồn cung năng lượng, do vấn đề eo biển Malacca, nên phải củng cố quốc phòng ở đây. Thế nhưng việc bảo vệ một nước này có thể cấu thành mối hăm dọa đối với một nước khác. Khi Mỹ, Nhật hay các nước ASEAN thấy Trung Quốc tăng cường năng lực quốc phòng, họ cảm thấy bị đe dọa. Vì thế dẫn đến tình trạng « tiến thoái lưỡng nan về an ninh » cổ điển, mỗi nước đều lo củng cố sức mạnh quốc phòng của mình.


L.M. : Có thể định ra một mốc thời gian cho sự chuyển biến này không ?


C.R.H. : Cho đến năm 2008, Trung Quốc vẫn theo một chính sách ngoại giao « mềm » mà không tạo ra kẻ thù, và họ đã xoay sở rất giỏi. Nhưng năm 2008 đã làm thay đổi tất cả. Một sự xoay chiều về tâm lý đã diễn ra ở Bắc Kinh, và rất khó duy trì chính sách thực dụng, không đối kháng trên đây. Tại sao lại là năm 2008 ? Có một loạt các sự kiện đã xảy ra.


Vào tháng Ba diễn ra cuộc bầu cử tại Đài Loan, rồi đến cuộc nổi dậy ở Tây Tạng, tiếp theo là sự căng thẳng xung quanh Thế vận hội Bắc Kinh, hành trình rước đuốc Olympic (đã bị phản đối dữ dội tại nhiều nước), làm xuất hiện một thế hệ thanh niên Trung Quốc phẫn nộ. Các thanh niên này chưa hề biết đến vụ thảm sát Thiên An Môn. Họ thấy đất nước họ đang cất cánh, người ta làm cho họ mơ một giấc mơ đại cường, Thế vận hội Bắc Kinh sẽ khiến Trung Quốc trở thành trung tâm của thế giới…Rồi bỗng nhiên lại bùng nổ phong trào chống đối Thế vận này tại nhiều nước. Lần đầu tiên, dọc theo lộ trình ngọn lửa Olympic, người ta thấy các thanh niên Trung Quốc sống ở nước ngoài đấu tranh ủng hộ Bắc Kinh. Bên cạnh đó là trận động đất ở Tứ Xuyên và các phát hiện về những trường học xây dựng ẩu, rồi vụ sữa nhiễm melamine khiến nạn tham nhũng bị lôi ra ánh sáng. Tất cả được lan rộng trên internet - và đây lại là một nhân tố khác.


Các sự kiện của năm 2008, được tô đậm thêm bằng cuộc khủng hoảng tài chính ở Mỹ, dẫn đến một tình hình khác thường. Các lãnh đạo Trung Quốc vốn được xem là đại diện của quốc gia, bảo vệ quyền lợi dân tộc, bỗng bị mất thể diện khi tỏ ra bất lực trong việc bảo vệ trẻ em, trước một thế hệ đang rất cao vọng và tự hào.


Vì vậy mà những tiếng nói của giới quân sự và những người theo chủ nghĩa dân tộc bèn nổi lên : tại sao phải chịu nhục ? Tại sao lại đem tiền đi cho người Mỹ, thay vì đi mua 200 chiếc hàng không mẫu hạm ? Tại sao không thay đổi lãnh đạo ?


Bỗng chốc, do đảng chưa bao giờ dùng đến con đường chuyển đổi theo hướng dân chủ, nên cách duy nhất là lắng tai nghe các tiếng nói cứng rắn ấy. Đây có thể là cách giải thích cho thái độ kiên quyết đòi hỏi chủ quyền của Bắc Kinh trước Tokyo, hay tại Biển Đông.


L.M. : Từ lúc đó, Trung Quốc khẳng định mình nhiều hơn trên trường quốc tế ?


C.R.H. : Với cuộc khủng hoảng tài chính, Trung Quốc đã nhập cuộc nhiều hơn trong các hồ sơ quan trọng về tài chính và tiền tệ. Chẳng hạn như việc thay đổi tỉ lệ đồng đô ra trong rổ ngoại hối dự trữ, đưa ra nhiều yêu sách hơn trong hệ thống kinh tế quốc tế, hội nhập vào nhóm các nền kinh tế mới nổi BRIC. Rồi đến cuộc đối đầu trong thương lượng về môi trường ở Copenhague vào tháng 12/2009, thái độ khinh thường ông Obama…Tất cả nhằm gởi đi một thông điệp : « Đừng có đánh giá thấp chúng tôi ! ».


L.M. : Thông điệp này liệu đã được tăng cường thêm bằng việc sử dụng  đến quyền lực mềm ?


C.R.H. : Mục tiêu của việc thành lập các Viện Khổng tử và trải rộng mạng lưới truyền thông Trung Quốc ở nước ngoài, là nhằm cải thiện hình ảnh của Bắc Kinh, phá vỡ sự độc quyền phương Tây về truyền thông đại chúng. Người Trung Quốc rất sốc trước việc thể hiện vấn đề Tây Tạng ; xử lý vấn đề nhân quyền của báo chí phương Tây, và muốn đưa ra phiên bản của mình.


Bắc Kinh không muốn bị xem như một mối đe dọa, muốn thay đổi cách nhìn của người ngoại quốc đối với Trung Quốc. Nay thì trong các hội nghị quốc tế về nhân quyền, ở những nơi mà chúng tôi có bốn đại biểu, thì Trung Quốc gởi đến những ba chục người, và họ được đào tạo chu đáo.


L.M. : Trọng lượng của phe dân tộc chủ nghĩa trong chính sách đối ngoại của Trung Quốc như thế nào ?


C.R.H. : Đây là một nhân tố quan trọng, tuy người ta thường có xu hướng coi nhẹ. Trong số ba mục tiêu của đảng đã nêu ở trên, có một mục tiêu là về kinh tế, hai mục tiêu còn lại đều mang tính dân tộc chủ nghĩa. Vấn đề này chạm đến trái tim của người dân Trung Quốc, được khuyến khích bởi lịch sử và cung cách giáo dục về lịch sử như thế này : « Bổn phận thiêng liêng của chúng ta là thống nhất đất nước, và chúng ta có quan hệ đối kháng với bá quyền phương Tây ». Đảng lợi dụng điều này để củng cố tính chính đáng của mình, bên cạnh công cuộc phát triển kinh tế.


Năm 1989, sau phong trào phản kháng Thiên An Môn vốn diễn ra trên cái nền cuộc khủng hoảng kinh tế nặng nề ở Trung Quốc, đảng đã theo định hướng nặng tính dân tộc chủ nghĩa. Người ta đã dựng dậy Khổng Tử, tái thúc đẩy việc giáo dục lòng ái quốc. Các thành công về kinh tế hiện nay sẽ tăng cường hay làm giảm bớt chủ nghĩa dân tộc? Theo tôi, thì sẽ tăng cường, vì các thành tựu to lớn mà người Trung Quốc đạt được, khiến họ đặc biệt là giới trẻ, xem nước mình là một đại cường.


L.M. : Trung Quốc được coi như một cường quốc chủ trương giữ nguyên trạng, hơn là muốn thay đổi thế giới. Ông nghĩ sao ?


C.R.H. : Việc đòi lấy lại quần đảo Senkaku từ tay Nhật Bản phải chăng là nguyên trạng ? Ý định thống nhất với Đài Loan cũng là nguyên trạng chăng ? Còn việc muốn kiểm soát Biển Đông thì sao ?


Nếu Bắc Kinh muốn duy trì nguyên trạng trên cơ sở một sự cân bằng quyền lực, nghĩa là một dạng địa chính trị hồi thế kỷ 19, thì chắc là sẽ có, và khuynh hướng hiện nay là đang có một sự chuyển hướng mới ở Đông Á. Hoặc liệu Bắc Kinh có chịu chấp nhận thực tế là thế giới từ Đệ nhị Thế chiến đến nay đã thay đổi, rằng có những phương cách để chia sẻ vấn đề chủ quyền lãnh thổ, rằng có những mối quan ngại chính đáng về nhân quyền, về các quy tắc quốc tế và vấn đề an ninh ? Trung Quốc phải đuổi kịp với thế giới như nó đang hiện hữu, chứ không phải là cái thế giới của thế kỷ 19.


L.M. : Thế nào là sự chuyển hướng mới ở Đông Á?


C.R.H. : Từ năm 2008, Trung Quốc đã quấy nhiễu các nước láng giềng rất nhiều, qua các hành động gây áp lực lên Nhật Bản, Việt Nam, và cũng vì chính sách đối với Bắc Triều Tiên nữa. Kết quả là liên minh Nhật – Mỹ đang yếu đi, bỗng được củng cố. Ngay cả Nhật Bản và Hàn Quốc vốn ghét nhau, nay cũng đề cập đến việc tập trận quân sự chung. Việt Nam thì tiến gần về phía Hoa Kỳ và khuyến khích Mỹ nên tích cực hơn tại Biển Đông. Ấn Độ và các nước ASEAN cũng rất lo sợ trước thái độ của Bắc Kinh.


Một lần nữa, Hoa Kỳ lại được mời gọi tại một khu vực mà ông George W. Bush  do quá bận rộn ở Trung Đông, đã bỏ rơi, mở ra cánh cửa cho Trung Quốc bước vào. Cùng với ông Obama, bà Hillary Clinton đã coi việc quay lại vùng Viễn Đông trên lãnh vực ngoại giao và quân sự, là một trong những ưu tiên của Mỹ. Và thế là Trung Quốc phải đối mặt trước bấy nhiêu quốc gia cùng đồng lòng chống lại mình. Đó là cơn ác mộng tệ hại nhất của nước này. Bắc Kinh đã quá tự phụ !


L.M. : Quan hệ Mỹ - Trung liệu có thể kế tục quan hệ Mỹ - Liên Xô trước đây, như là trụ cột của hệ thống quốc tế ?


C.R.H. : Liên Xô ít linh hoạt hơn nhiều, nặng về ý thức hệ hơn Trung Quốc nhiều. Tôi không nghĩ là sẽ có một cuộc chiến tranh lạnh trực diện giữa hai cường quốc quân sự là Trung Quốc và Hoa Kỳ. Có các tình thế bị quan hệ kinh tế làm ảnh hưởng, và đã từng xảy ra qua cuộc khủng hoảng tài chính do mất cân bằng thương mại giữa hai nước. Nhưng Washington và Bắc Kinh đã thiết lập một cơ chế đối thoại.


Câu hỏi đúng ra là : phần còn lại của thế giới sẽ xoay sở thế nào ? Ngay cả Liên hiệp châu Âu cũng chưa có ý kiến gì, mà châu Âu vốn là người phải trả giá đắt cho việc mất thăng bằng cán cân thương mại Trung – Mỹ, vì đô la xuống giá và đồng euro lên giá. Liên hiệp châu Âu cần  phải đi những nước cờ năng động hơn, nhưng đương nhiên, vì châu Âu là châu Âu, nên đã không làm thế.


Như vậy chúng ta đã có một thế giới lưỡng cực, nhưng tôi không cho là lưỡng cực này lại trải rộng ra địa hạt quân sự. Nhất là vì Trung Quốc có rất ít bạn hữu, ngoài Bắc Triều Tiên ra, trong khi Liên Xô cũ có rất nhiều đồng minh trên khắp thế giới. Vì vậy mà Bắc Kinh phải sử dụng quyền lực mềm. Các quốc gia đang ve vãn sức mạnh kinh tế khổng lồ của Trung Quốc vẫn hướng về Hoa Kỳ để được bảo đảm trong vấn đề an ninh.


0