Trên đường chạy loạn, mẹ con Tiêu Kim Yến gặp một lão thầy thuốc Mông Cổ tỏ ra nhiều tình cảm với dân Tây Hạ. Giặc Mông Cổ sắp sang sông, quân Tây Hạ rút lui để bảo toàn lực lượng chỉ để lại một toán quân nhỏ do Cổ Thạch Xuyên cầm đầu hy sinh ở lại chặn đường quân Mông Cổ.
Chúng bị A-Khắc Lữ, kẻ chỉ huy đoàn quân xâm lược bắt cầm tù, nhưng con gái nuôi ông ta A-Khắc Thiên Kiều, cảm tình với người trai hiên ngang, nàng xổ lồng tháo củi. Tiêu Kim Yến bị giặc bắt ép phải làm vợ A-Khắc Lữ, Cổ Thạch Xuyên lẻn vào giải cứu nàng nhưng thọ trọng thương và bất tỉnh nơi dinh trại của Thiên Kiều. Lão thầy thuốc Tiêu Minh được gọi đến cứu chữa. lão vui mừng khi thấy Kiều có cảm tình với một người Tây Hạ nhưng lại tỏ ra xót xa trước sự hy sinh của nàng.
Việc này bị Chu Sa phát hiện, chàng gọi cha tới, A-Khắc Lữ không thể giết Thạch Xuyên vì lời van xin của Thiên Kiều, ông bắt chàng làm nô lệ và theo đoàn mã phu đưa Thiên Kiều về Mông Cổ. Tiêu lão mẫu đến trại quân Mông Cổ tìm con. Nơi đây bà gặp lại lão thầy thuốc và nhìn ra đó là chồng mình đã mất tích cùng con gái tên Tiêu Kim Phụng trong chuyến đi buôn mười mấy năm trước.
Bà hỏi tin con, nhưng ông cắn răng nghẹn ngào không nói. Bất ngờ Thiên Kiều đến đây ra lệnh bắt giam Tiêu lão mẫu vì nghi bà thám dọ quân tình. Tới ngày Thiên Kiều về Mông Cổ, Chu Sa không dằn được kể cho Thiên Kiều biết sự thật, trước sự nóng giận của A-Khắc Lữ. Chu Sa lên ngựa phóng như điên về hướng quân Tây Hạ. Thừa lúc lộn xộn, Kim Yến lén giải thoát cho Thạch Xuyên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét